Bà lão bất hạnh may mắn tìm được cách hoá giải cuộc sống không còn phiền muộn
Câu chuyện cuộc sống
  • TVPT

Bà lão bất hạnh may mắn tìm được cách hoá giải cuộc sống không còn phiền muộn

Bạn có từng nghĩ cuộc sống này rất bất công với bạn không? Bạn cảm thấy vô cùng phiền muộn, đau khổ vì những vất vả, phiền muộn mà bạn gặp phải trong cuộc sống. Còn nhìn sang những người xung quanh thì bạn lại thấy họ sao mà may mắn thế, sung sướng và hạnh phúc thế...

Nhưng chắc chắn những gì bạn nhìn thấy không phải là tất cả. Bởi vì sống trên đời này làm gì có ai mà không có nỗi buồn. Họ trông giàu có đó, họ vui vẻ đó nhưng thật sự họ có hạnh phúc, an nhàn như chúng ta nghĩ không? 


Bạn nghĩ rằng cuộc sống của mình nặng nề như chứa đựng toàn đá sỏi?

Cuộc sống sẽ thanh thản hơn không còn phiền muộn khi bạn đọc xong câu chuyện này.

Ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có gia đình bá hộ nổi tiếng vô cùng giàu có và hạnh phúc. Họ có cuộc sống sung túc không thiếu bất kì với thứ gì. Hai vợ chồng bá hộ có hai người con, một trai một gái, ai cũng xinh đẹp và ngoan ngoãn.

Nhưng không may tai họa đã giáng xuống gia đình họ, người con gái vì mối tình đau khổ với anh chàng thi sĩ mà tìm đến cái chết, người con trai thì trong một lần vào rừng sâu đi săn, không cẩn thận bị sụp bẫy trở thành người tàn phế. Còn người chồng cũng không may đã qua đời cách đó không lâu...

Người mẹ đau buồn, tuyệt vọng suy sụp vô cùng. Để mong trút bỏ những nỗi đau khổ trong lòng bà hàng ngày chỉ biết niệm Phật và làm việc thiện. Nhưng bà vẫn đau đáu nỗi đau không tả, bà không sao quên được.

Bà đến tìm Đức Phật để bày tỏ nỗi lòng của mình. Đức Phật nghe xong lời thỉnh cầu của bà lão tội nghiệp, ngài hiền từ nói với bà hãy đến 7 gia đình chưa bao giờ biết khổ xin đúng 7 bát nước. Ngài sẽ nấu thành loại thuốc chữa giúp bà thoát khỏi những suy nghĩ ám ảnh đó.


Bà lão tội nghiệp tìm đến Đức Phật để biết phương thuốc hết khổ đau

Ngay sau đó, bà lên đường tới thăm gia đình thứ nhất mà bà quen biết bấy lâu nay, bà nghĩ rằng ắt hẳn gia đình này đang hạnh phúc và bà có thể xin được một bát nước. Quả là éo le, sau khi nghe bà trình bày, chủ nhà nhìn bà với ánh mắt ngấn lệ, rằng bà đã đến không đúng nhà và tìm không đúng người.

Lúc này, người chủ nhà bắt đầu kể về câu chuyện gia đình, họ đã sống những ngày đau khổ, bất hạnh ra sao, con cái khiến họ mệt mỏi và buồn phiền như thế nào v.v… Nghe xong, bà lại nói những lời động viên, an ủi, vỗ về yêu thương trước khi bà tới thăm gia đình khác.

Thế rồi, suốt những tháng ngày sau đó, bà kiên nhẫn đi tìm, nhưng cũng không tìm thấy gia đình nào hạnh phúc thật sự như bà vẫn thấy. Nơi nào cũng chất chứa nỗi niềm khổ đau và hờn tủi, gia đình nào cũng tồn tại những nghịch cảnh éo le.

Và cứ thế bà lão chẳng thể nào tìm được một bát nước như lời Phật yêu cầu nhưng đến cuối cùng, bà lại thấy mình nhẹ nhàng, thanh thản. Bởi khi bà bận tâm suy nghĩ làm thế nào để an ủi, giúp mọi người thoát khỏi phiền não, xoa dịu đau thương mà bà đã quên đi đau khổ của chính mình.


Nếu không chịu mở cửa lòng mình, nỗi đau sẽ thành bất tử.

Cuôc sống là thế đó, ai cũng có lúc vui lúc buồn, ai cũng có những nỗi niềm chôn dấu. Nhưng nếu chúng ta không mở lòng mình, ko suy nghĩ về những điều tích cực mà chỉ quẩn quanh trong những suy nghĩ tiêu cực để rồi không thoát ra được thì cuộc sống sẽ chỉ càng ngày thêm mệt mỏi. Hãy mở lòng mình để chấp nhận và tận hưởng cuộc sống, hãy chia sẻ niềm vui mới những người xung quanh để cuộc sống nhẹ nhàng và tốt đẹp hơn. Đó chính là cách cho đi và nhận lại, nếu không chịu mở cửa lòng mình, nỗi đau sẽ thành bất tử.